"Ba tháng chồng không chu cấp, tiền trà nước cũng phải xin vợ, lần gặp bất ngờ ở siêu thị khiến tôi bối rối"
Vợ chồng tôi đều là người Hà Nội, nhưng bố mẹ lại ở ngoại thành. Khi cưới, chúng tôi quyết tâm tiết kiệm để mua nhà ở trung tâm. Sau hơn 2 năm ở nhà thuê, cuối cùng chúng tôi đã có căn hộ của riêng mình, mặc dù vẫn còn nợ nần. Tuy nhiên, khi vừa chuyển về, tôi sinh con, khiến thu nhập giảm đi và Mạnh phải gánh vác việc trả nợ. Dù gặp khó khăn, bố mẹ chồng vẫn thường xuyên xin tiền, trong khi chúng tôi đã gửi về 4 triệu mỗi tháng để hỗ trợ họ sinh hoạt.
Ông bà có ruộng vườn có thể trồng rau để kiếm thêm, nhưng bố mẹ chồng luôn chê ít. Sau khi tôi sinh con, chi tiêu tăng cao khiến chồng chỉ gửi về cho bố mẹ 2 triệu. Mẹ chồng trách tôi không tích lũy được gì, khiến chồng khổ và bố mẹ thiếu thốn. Tôi rất ấm ức, nhưng nhờ chồng lên tiếng bảo vệ, bố mẹ chồng mới nguôi ngoai. Họ khuyên tôi nên ở cữ bên ngoại vì không muốn chăm sóc, dù tôi không muốn về quê ở cữ. Những lời họ nói vẫn ám ảnh tôi.
Tôi thấy bố mẹ chồng bạc bẽo với con cháu dù chúng tôi luôn chăm sóc họ. Tôi đã nói với Mạnh rằng họ đối xử với em thế nào thì sau này em cũng nên đối xử như vậy. Khi trẻ khỏe, họ không hỗ trợ con cháu, giờ già yếu lại muốn được chăm sóc. Mạnh không dám phản đối vì biết bố mẹ cũng hơi quá đáng. Thời gian trôi qua, tôi không nghĩ nhiều về chuyện đó nữa. Giờ con trai tôi hơn 1 tuổi, tôi gửi bé đi nhà trẻ và thuê một sinh viên trông trẻ 2 giờ mỗi ngày để có thời gian làm những việc khác. Tuy nhiên, trong 3 tháng gần đây, Mạnh không nhận lương vì công ty du lịch gặp khó khăn do dịch bệnh.
Chồng tôi cho biết công ty giảm lương 50%, ai đồng ý thì ở lại, không đồng ý thì nghỉ. Mạnh, người gắn bó lâu nhất, quyết định ở lại, nhưng công ty vẫn nợ lương. Ba tháng nay, anh không có thu nhập, thậm chí còn phải xin tiền vợ cho chi tiêu hàng ngày. Tôi cảm thấy bực bội, nhưng may Mạnh cũng giúp đỡ việc nhà và trông con, nên tôi bớt cáu. Một ngày giữa tuần, tôi về sớm và thấy Mạnh cùng bố mẹ chồng đang chọn rượu vang ở siêu thị. Mạnh còn khuyên bố mẹ mua chai nho 300 nghìn, trong khi mẹ chồng hỏi tháng này lương có cao không và bảo Mạnh nói dối để tôi không nghi ngờ. Tôi không chịu được nữa, tiến tới cầm chai rượu trên tay mẹ chồng, khiến họ bất ngờ.
Tôi rất tức giận vì phải một mình lo trả nợ và chi phí trong nhà, trong khi chồng chỉ đem lương về biếu bố mẹ. Dù ở nơi đông người, tôi vẫn cố bình tĩnh. Chồng phải xin từng đồng còn tiền thì gửi về quê. Tôi không hiểu tại sao bố mẹ đã lên phố mà không thăm cháu. Thằng bé 15 tháng chỉ được ông bà thăm có hai lần. Tôi đã nói to rồi bỏ đi. Chồng đuổi theo xin lỗi và giải thích rằng anh không dám kể vì tôi giận bố mẹ, và anh phải dùng cách này vì bố mẹ ở quê sửa nhà. Nhưng tôi không thể chấp nhận việc anh lừa dối trong khi chúng tôi còn nợ nần.


Source: https://afamily.vn/3-thang-nay-chong-khong-dua-1-dong-tien-tra-nuoc-cung-ngua-tay-xin-vo-lan-vo-tinh-gap-anh-o-sieu-thi-khien-toi-tim-mat-20201226154714882.chn